Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

VÔ ĐỀ



VÔ ĐỀ

Mấy chục năm qua tôi ở đâu?
Huế nay vàng vọt nắng phai màu,
Mùa xuân cây ổi trơ cành lá,
Mà mãi lang thang  tóc ngã màu.
Hương giang đêm nay một chút buồn,
Nhìn trăng ướt sũng hạt mưa tuôn.
Trên sông nghe vẳng lời ru muộn,
Không biết ai ca lạnh lối mòn?
Gió thổi Thiên Thai hay Ngự Bình,
Mà thông réo gọi thuở bình minh.
Một sớm mai đem hương về lạnh ,
Cho mùa sen Tịnh đắng hương trinh.
Tôi đứng ở đây bên dòng sông,
Nhìn mãi mất tăm cánh chim hồng.
Thọ Cương xa đó đau gà gáy,
Thiên Mụ vào thu chuông thu không.
Hiu hắt lòng tôi kiếp sống thừa,
Nuốt cay uống đắng cõi bơ vơ.
Sao em chưa chịu về ru giấc,
Mòn mõi trong tôi đến bao giờ?
Tôi vẫn bao năm cánh chim gầy,
Co ro ôm hận ngủ rừng cây.
Gió thổi từ đâu nam hay bắc?
Mà đây rừng chết trong men say.
Em đến đêm nay đang mùa đông?
Mưa buồn nên Huế cũng lạnh lùng?
Trơ vơ góc phố  tôi người lạ…
                              Nhìn dáng em qua hề… .hư không!                                                           
  3/2011
                                                           Miên Sơn Trương Đình Tín

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét