THẾ KỶ NHẦM
Đầu bạc trắng rồi sao?
Chuột thời gian gặm mòn năm tháng
Đêm nào cũng ba mươi.
Năm mươi năm vất vưởng
Lịch sử lộn nhào, cơn huyễn mộng
Ai ngồi đếm đúng sai?
Gối đầu lên bài giảng
Lũ học trò ngu ngơ xa lạ
Bảng xanh phấn trắng buồn.
Chiều một mình trên phố
Tiếng Nguyễn Du đồng vọng Thúy Kiều
Âm vang đời mệnh bạc.
Những bàn tay thô ráp
Cuộc mưu sinh định mệnh an bài
Buốt đau nhìn quá khứ.
Bất tri tam bách niên[1]
Núi Ngự sông Hương đêm cuối hạ
Kim cổ hứa đa sầu[2].
Mưa mưa mưa và mưa…
Đôi vai gầy guộc mòn quá vãng
Run run bàn tay buông…
Ta ru ta à ơi
Mênh mang nỗi buồn dài đơn độc
Thế kỷ nhầm ta chăng?
Cô vọng ngôn chi[3]
hề!
Mồ thu yêu nữ đêm huyền hoặc
Cho ta một chút tình.
Đầu bạc trắng trang thơ
Chữ với nghĩa mù đui cựa quậy
Ôm thời gian mù mờ
Gởi ai một tình cờ
Đường xưa lờ mờ trong hồi ức
Ôm nhau vào trong thơ.
MS
Trương Đình Tin 2011
[1] Lấy ý từ
hai câu kết bài”Độc Tiểu Thanh ký” của Nguyễn Du: Bất tri tam bách dư
niên hậu; Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như.
[2] “Hương
giang nhất phiến nguyêt; Kim cổ hứa đa sầu” ( Thu Chí – Nguyễn Du )
[3] .Lấy ý
từ bài thơ của Vương Ngư Dương: “ Cô vọng ngôn chi cô thính chi. Đậu bằng qua
giá vũ như ty” ( Liêu Trai Chí Dị - Bồ Tùng Linh )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét