CHÙM THƠ
HAIKU
Những ngọn lá mùa thu
Con đường anh đi qua
Hai hàng cây bỗng dưng cúi xuống
Đưa tiễn một linh hồn.
Chiều chủ nhật buồn ơi
Chén rượu chẳng khuây năm tháng cũ
Lặng lẽ sợi tóc rơi.
Em chỉ đến một lần
Những ngọn lá mùa thu vàng úa
Đau nhói ký ức ta.
Ta có phải là ta
Những khuôn mặt già
nua năm tháng
Đã qua rồi tuổi thơ ?
Em đến từ sông lạnh
Khuấy động mùa thu
con sóng nhỏ
Sông Hương chiều lẻ
loi.
Bên kia là xao xuyến
Con đường Lê Lợi
chiều cuối tuần
Nghiêng nghiêng bờ
vai thon.
Đừng hỏi sao Huế
buồn
Mưa vẫn mãi rơi theo
lá bay
Em lụa là khép nép
Những con đường rợp
bóng
Thành quách xưa gạch
đá vỡ òa
Rỉ rên lời tình tự.
Tuổi thơ là gì
nhỉ ?
Ta lưng còng gánh
nặng thời gian
Chiều Văn lâu trốn
học.
Cho ta một nụ hoa
Tóc em xưa tha thướt
thẹn thò
Cài lên bao tiếc nuối.
Ừ thì cho và nhận
Ta trở về ngựa hoang
trở chứng
Đứng ngắm áo em bay.
Bạc tóc đời mỏi mệt
Ngủ vùi ký ức tuổi đôi mưoi
Lạnh lùng hôn tượng đá.
Con sông dài nỗi nhớ
Bến đò xưa thao thiết mưa mai
Em sang bâng khuâng gió.
Ta chiều nay thơ thẩn
Mùa thu
chết hát đã bao lần
Vẫn không quên lá úa.
Miên Sơn Trương
Đình Tín, 7-2009