Sừng mài móng giũa vẫn là trâu,
Nọ nọ tân thời Mán học âu.
Mắt lượn mày cong trông đã gớm,
Tóc quăn mặt trẹt thấy mà đau.
Có tiền học thói văn minh: khỉ,
Sẵn của theo đòi tiến bộ: trâu.
Gặp lúc đổi đời thêm lắm ngợm,
Lòi đuôi cố giấu, giấu không lâu.
Lòi đuôi cố giấu, giấu không lâu,
Miệng ngoạm tay che đít lộn đầu.
Bảy kiếp thay da còn lốt rắn,
Ba đời lột xác vẫn thân trâu.
Mài da trét phấn như gà chọi,
Cọ mặt bôi kem giống vịt bầu.
Lủng lẳng vàng đeo khua rỏn rẻn,
Lốt trâu đâu dễ xoá ngay đâu.
Lốt trâu đâu dễ xoá ngay đâu,
Bùn lấm cùng mình khó tẩy lau.
Lặn ngụp ruộng đồng quen ếch oạp,
Loi choi phố xá lạ mèo ngoao.
Quần bò bó sát thêm cay mắt,
Áo hở lòi lưng chỉ nhức đầu.
Đã hẵn cậy cha nhờ thế chú,
Thân trâu che đậy vẫn lòi trâu.
Nọ nọ tân thời Mán học âu.
Mắt lượn mày cong trông đã gớm,
Tóc quăn mặt trẹt thấy mà đau.
Có tiền học thói văn minh: khỉ,
Sẵn của theo đòi tiến bộ: trâu.
Gặp lúc đổi đời thêm lắm ngợm,
Lòi đuôi cố giấu, giấu không lâu.
Lòi đuôi cố giấu, giấu không lâu,
Miệng ngoạm tay che đít lộn đầu.
Bảy kiếp thay da còn lốt rắn,
Ba đời lột xác vẫn thân trâu.
Mài da trét phấn như gà chọi,
Cọ mặt bôi kem giống vịt bầu.
Lủng lẳng vàng đeo khua rỏn rẻn,
Lốt trâu đâu dễ xoá ngay đâu.
Lốt trâu đâu dễ xoá ngay đâu,
Bùn lấm cùng mình khó tẩy lau.
Lặn ngụp ruộng đồng quen ếch oạp,
Loi choi phố xá lạ mèo ngoao.
Quần bò bó sát thêm cay mắt,
Áo hở lòi lưng chỉ nhức đầu.
Đã hẵn cậy cha nhờ thế chú,
Thân trâu che đậy vẫn lòi trâu.
Ba bài thơ Trâu rất thú vị,
Trả lờiXóaĐồ Bành xin phép nối tiếp:
Thân trâu che đậy vẫn lòi trâu!
Dẫu đã quàng khăn vấn lụa Tàu.
Não bé mồm câm nên tắc họng
Bụng to rơm thiếu chịu u đầu
Nịnh bò mất yếm ngàn năm hận
Cười cọp rụng răng vạn thế sầu
Mai tê cỏ cháy đồng mông quạnh
Mở hội đâm trâu để cúng Giàng.
Đồ Bành
Cám ơn bạn đã hoạ lại. Bài hoạ ý tứ sâu sắc lắm nhưng cho tui góp ý câu kết một chút.Vần "ang" e lạc vận đó.Đề nghị thôi nghe, đem chữ "Tàu" đế thay chữ "Giàng" còn chữ "Tàu" cuối câu 2 nên thay vào đó chữ "màu", Bã Đồ thấy thế nào?
Trả lờiXóaOh, Phải cho nó thất luật đi mới đúng tinh thần. Chứ hoàn chỉnh quá làm sao có nụ cười được. Hãy đọc thử lại mà xem. "Mở hội đâm trâu để cúng Giàng" nghe cụt cụt tức cười làm sao!! Và ngao ngán làm sao!! Rất đúng tinh thần gảy 2 cái răng. Thế nào Giàng cũng có một "bữa nhậu thịt trâu với bia tàu".
Trả lờiXóaĐồ Bành
Thơ như ri mới là thơ chứ. Khâm phục. Bạn tả cô Mán trâu làm mình câu: Nhất âm hướng hầu, nhất âm tiền. VB
Trả lờiXóaNếu quý dzị chịu khó ngâm cú hoàn cảnh xuất xứ của bài thơ nữa mới thấy hết cái tuyệt chiêu của bài thơ.MN
Trả lờiXóa