Thứ Tư, 9 tháng 12, 2009

Cô mán

Sừng mài móng giũa vẫn là trâu,
Nọ nọ tân thời Mán học âu.
Mắt lượn mày cong trông đã gớm,
Tóc quăn mặt trẹt thấy mà đau.
Có tiền học thói văn minh: khỉ,
Sẵn của theo đòi tiến bộ: trâu.
Gặp lúc đổi đời thêm lắm ngợm,
Lòi đuôi cố giấu, giấu không lâu.

Lòi đuôi cố giấu, giấu không lâu,
Miệng ngoạm tay che đít lộn đầu.
Bảy kiếp thay da còn lốt rắn,
Ba đời lột xác vẫn thân trâu.
Mài da trét phấn như gà chọi,
Cọ mặt bôi kem giống vịt bầu.
Lủng lẳng vàng đeo khua rỏn rẻn,
Lốt trâu đâu dễ xoá ngay đâu.

Lốt trâu đâu dễ xoá ngay đâu,
Bùn lấm cùng mình khó tẩy lau.
Lặn ngụp ruộng đồng quen ếch oạp,
Loi choi phố xá lạ mèo ngoao.
Quần bò bó sát thêm cay mắt,
Áo hở lòi lưng chỉ nhức đầu.
Đã hẵn cậy cha nhờ thế chú,
Thân trâu che đậy vẫn lòi trâu.